Đời người bằng một gang tay
Ai hay ngủ ngày, còn có nửa gang.
Đi ra đường soi gương đánh sáp
Về đến nhà liếm láp nồi niêu.
Chớ thấy hùm ngủ vuốt râu
Đến khi hùm dậy, đầu lâu chẳng còn.
Đắc thời đắc thế thì khôn
Sa cơ rồng cũng như giun khác gì.
Sống thì cơm chẳng cho ăn
Chết thì xôi thịt, làm văn tế ruồi.
Thế gian chuộng của, chuộng công
Nào ai có chuộng người không bao giờ.
Mai mưa, trưa nắng, chiều nồm
Trời còn luân chuyển, huống mồm thế gian.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét